Song Nhi

Người Dưng Xứ Lạ






Người dưng ở xứ lạ
Không biết còn nhớ mình
Tình có như chiếc lá
Chỉ xanh vào bình minh

Phương ấy trời ươm vàng
Hay là tuyết đang bay
Yêu dấu theo năm tháng
Sâu đậm hay nhạt phai ?

Chờ người nơi chốn cũ
Tóc rối vương mắt buồn
Nhiều lần giữa giấc ngủ
Lệ dỗi hờn nhẹ tuôn

Tay kéo nghiêng vành nón
Thương đời nhiều truân chuyên
Chiều chiều ra bến đón
Bóng dáng một con thuyền

Người dưng xứ lạ ơi !
Lời hứa xưa còn nhớ
Trong ngày xuân nắng mới
Quay về nối duyên tơ .

Song Nhi

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 1 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Người Dưng Xứ Lạ"